Tôi được sinh ra trong một gia đình có nhiều thế hệ làm Trà, Trà với tôi như một định mệnh vậy.
Nhiều đứa con được sinh ra trong làng trà cùng thế hệ với tôi, họ chọn những công việc khác nhau để thoát cảnh làm nông. Tôi chọn quay về nơi đã nuôi dưỡng cả tuổi thơ của mình để khởi nghiệp. Và những điều còn trăn trở của bố cũng như những thế hệ đi trước với nghề làm Trà truyền thống…
Ngày bé 5.6 tuổi anh em tôi đã được dạy cách hái chè, từ cách hái ,cách vạch tay, cách giữ cành và phân biệt các loại chè … Ngày ấy bố giao cho mỗi đứa một chiếc thúng đan bằng tre, đứa nào hái đầy một thúng búp thì được cho về chuẩn bị đi học…
Lớn hơn chút nữa lớp 5 -6 chúng tôi hái nhanh hơn, bố mẹ chuyển qua giao hái cân. Em nhỏ hơn thì 3kg, anh lớn hơn thì 4kg. Hái vượt thì có thưởng cho 500 – 1000 đồng. Mà ngày ấy công nhận hai anh em hái rất khấn khởi…
Hái hết của nhà thì mấy chị em được cho đi hái thuê kiếm tiền. Mẹ dặn hái rồi tích cóp tiền mua quần áo đi học. Ngày ấy nhà tôi khó khăn lắm mỗi năm đi học chỉ được mua cho hai bộ quần áo thôi.
Lần đầu hai anh em tôi xao trà là lúc tôi học lớp 7, em tôi mới lớp 4. Ngày xưa thì lấy đâu ra củi như bây giờ mà đun. Cứ đến mùa vụ lúa là chúng tôi lại đi phơi rơm và cắt rạ úp mô vào đêm , phơi cho khô thì thu về. Đến chủ nhật được nghỉ thì mỗi đứa một chiếc xọt đan bằng tre to như chiếc xọt của mấy cô bán rau thồ xe đạp vậy. Trang bị thêm chiếc cào tám răng mấy đứa thi nhau cào lá, đứa nào đầy thì được nghỉ .
Lần đầu tiên tôi sao trà cũng là lần đầu tiên xao Trà bị cháy khét. Lúc ấy làm gì đã biết là phải làm những gì cho trà đạt độ thơm ngon. Chỉ biết là xao như nào cho khô là được. Cái chảo tôn xao cũng đơn sơ phải dùng tay quay cật lực mới được, khi mỏi quá thì tôi dùng cả chân quay. Cô em thì ra sức đẩy bếp cho cháy thật to, thằng anh thì quay cho tôn quay tít mù vì theo định lý là quay càng nhanh thì tay càng đỡ mỏi.
5 phút cho một mẻ Trà khô, hai anh em khoái trí cười tươi như ai cho quà vì xao khô quá nhanh. Cánh Trà nhỏ xíu trắng lốm đốm như có tuyết, hai đứa nhỏ hít hà khen chè xanh đẹp và thơm quá. Nhưng thật ra là lửa to quá búp Trà nổ trắng xóa… Nhận ra là Trà đã cháy hai đứa dừng chảo sao quay qua quạt cho hết mùi để cho vào túi không mẹ biết.
Nhưng rồi trẻ con thì đứa nào mà không thật thà, hai đứa vẫn nhận lỗi là sao Trà bị cháy. Mẹ tôi chỉ bảo lần đầu tiên sao như thế là tốt lắm rồi, lần sau cố gắng…
Thời gian đúng là không chờ ai bao giờ, vèo một cái sau lần đầu tiên ấy, giờ cũng đã trải qua gần 20 năm tôi biết xao trà. Từ là một cậu học trò giờ đã là anh nông dân trong chính những đam mê của mình – Một người làm trà thực thụ.
Trải qua từng ấy năm tôi cũng nhận thấy Trà không chỉ là thức uống tốt cho sức khỏe đơn thuần , mà Trà còn là một nét văn hóa đặc sắc của một nền dân tộc Việt . Trà gắn kết con người lại với nhau, Trà có mặt tại những nơi quán nước vỉa hè, trong câu chuyện của những cụ già dưới mái hiên nhà mọc đầy rêu xanh, trong sự hàn huyên của những những người chơi trà. Dù ở hoàn cảnh nào trà cũng được mang ra mời một cách chân thành nhất.
Ý thức được điều này và được sự giúp đỡ của bạn bè, đồng nghiệp tới nay tôi xin giới thiệu một số dòng trà đặc sản Tân Cương – Việt Nam mang thương hiệu An Hải Trà để gửi đến bạn hữu yêu trà như một món quà tri ân.